HOA GẠO
Chị ơi! hoa Gạo nở rồi
Tháng ba nắng nhạt tiết trời mọn xuân
Mấy chùm hoa rụng bâng khuâng
Vấn vương theo gió như chừng đợi ai...
Chị tôi năm tháng hao gầy
Đứng trông, ngồi ngóng người trai bên làng
Lâu rồi chả thấy anh sang?
Một lần chớp nhoáng vội vàng cũng không!
Vậy mà chị chẳng lấy chồng
Mấy người dặm hỏi, đến xong rồi về
Chị rằng chị có hẹn thề
Mặc cho thiên hạ khen chê nọ này.
Bao lần duyên muộn qua đây
Cứ như hoa Gạo rụng xoay trong trời
Chị ơi! thương quá chị ơi!
Hy sinh xuân sắc một đời cho ai?
Chị cô đơn cả đời này?
Bởi lời thề ước... Hỏi ai hiểu lòng...
Như cây hoa Gạo giữa đồng
Mênh mông cô quạnh trổ bông cuối mùa!
Hôm nay người ấy về chưa?
Thương bông hoa Gạo rụng thưa thớt buồn
Chờ nhau chớp bể mưa nguồn
Chờ nhau biển cạn, sóng cuồng đại dương!
Chị ngồi thơ thẩn soi gương
Còn đâu má thắm, môi hường ngày xưa...
Mảy may còn chút duyên thừa
Vùi theo nấm mộ người chưa lấy chồng !.