Dê con, cho sói, Hươu và thỏ nâu
Dê mẹ bị ốm nặng phải nằm ở nhà liền gọi Dê con đến và bảo:
– Hôm nay con chịu khó đi kiếm thức ăn nhé! Nhưng con phải cẩn thận kẻo gặp Chó Sói đấy! Chó Sói có….
Chưa nghe mẹ nói hết câu, Dê con nhanh nhảu đáp:
– Mẹ cứ yên tâm! Con biết mặt Chó Sói rồi mà!
Nói rồi, Dê con chào mẹ rồi chạy vào rừng. Dê con gặp một con vật có hai cành cây khô trên đầu. Dê con nghĩ: “Chắc đây là Chó Sói rồi!” và quay đầu bỏ chạy. Nhưng con vật đó cười và nói:
– Này Dê con , tờ là Hươu đây… Có gì mà bạn hốt hoảng thế?
Dê con đã nghe mẹ kể về bạn Hươu hiền lành, tốt bụng, hay giúp đỡ mọi người nên nó dừng lại và nói:
– Thế bạn là Hươu à?
-ừ! Bạn vào rừng một mình phải coi chừng gặp Chó Sói nhé! Chó Sói có cái đuôi dài xù lông và hàm răng…
Dê con chẳng đợi bạn Hươu nói hết câu đã đáp:
– Tờ biết rồi!
Nói xong, Dê con đi tiếp vào rừng. Dê con ngẩng đầu nhìn lên cây và thấy một con vật có cái đuôi xù lông. Dê con hoảng sợ vừa hét lên vừa bỏ chạy:
– Mẹ ơi! Chó Sói!
Con vật ở trên cây bèn gọi:
– Dê con ơi! Tôi không phải là Chó Sói đâu, tôi là sóc đây. Chó sói có móng vuốt…
Chẳng đợi Sóc nói xong. Dê con đáp:
– Tôi biết rồi!
Và nó chạy tót đi. Được một quãng. Dê con gặp một con vật có bộ lông màu xám. Con vật cất giọng ôn tồn:
– Chào cháu Dê con! Bác có quà cho cháu, lại đây với bác nào!
Dê con nghe nói được cho quà thì thích lắm liền tiến lại gần. Chợt cô Thỏ Nâu đi ngang qua thấy vậy liền gọi to: Dê con ơi! Chó Sói đấy! Chạy mau!
Dê con hốt hoảng cahỵ thục mạng. Ngoảnh lại đằng sau, Dê con thấy Chó Sói đang đuổi theo. Đang lúc nguy cấp thì cô Thỏ Nâu chạy ngang qua mặt Chó Sói, Chó Sói liền đuổi theo cô Thỏ Nâu.
Thừa cơ, Dê con chạy vội về nhà. Cô Thỏ Nâu nhanh trí chui vào trong một hốc cây, Chó Sói` đành tiu nghỉu bỏ đi.
Dê mẹ thấy Dê con chạy về liền hỏi:
– Có chuyện gì vậy hả con?
– Con vẫn chưa kiếm được cái gì ăn nên bụng đói meo. Nhưng con đã gặp bạn Hươu, bạn sóc, cô Thỏ Nâu và cả lão Chó Sói hung ác đấy!
– Vậy à? và còn gì nữa nào?
– Từ nay trở đi, con sẽ lắng nghe lời chỉ bảo của mọi người và chẳng dám nói “Biết rồi” nữa đâu mẹ ạ!