Trong khu vườn nọ có rất nhiều loài hoa. Nào là Cúc vàng tươi, nào là Vi-ô-lét tím biếc, nào Thược Dược đủ màu sắc rực rỡ. Nhưng đẹp nhất, thơm nhất vẫn là Hoa Hồng. Ai cũng yêu quý Hoa Hồng.
Mẹ Đất cho cô dòng sữa mát lành, ngọt ngào, ông Mặt Trời giành cho Hoa Hồng những tia nắng rực rỡ, chị Gió đem những làn gió dịu dàng quạt mát cho Hoa Hồng.
Sáng hôm đó, Hoa Hồng đang ngon giấc, bỗng có tiếng sột soạt dưới chân. Nhìn ra thì thấy một chú Giun Đất xấu xí cứ quanh quẩn gần bộ rễ của mình, Hoa Hồng gắt lên:
- Anh là ai? Anh đến đây làm gì mà làm mất cả giấc ngủ của tôi?
- Anh là Giun Đất đây mà, anh xới đất giúp em có nhiều không khí để thở đấy!
- Anh xấu lắm, tôi không chơi với anh đâu. Anh đi đi!
Vừa lúc đấy, mẹ Đất cựa mình nói với Hoa Hồng:
- Con không được vô lễ với Giun Đất, anh ấy là người bạn tốt của họ nhà Cây. Nếu không có Giun Đất, đất không tơi xốp, rễ cây không hút được nước và sữa để uống đâu.
- Con không cần sự giúp đỡ của anh ta, con cũng chẳng cần mẹ nữa, cả mẹ và anh ta cùng xấu xí lắm.
Nói rồi, Hoa Hồng vươn mình bám vào cành bưởi gần đó và đu người lên cao. Ở trên cao, tầm mắt được mở rộng, cảnh vật trở nên đẹp đẽ, hấp dẫn hơn. Hoa Hồng thích thú reo lên:
- Ôi đẹp quá! Thế mà mình cứ ru rú mãi dưới mặt đất xấu xí kia.
Thế nhưng, Mặt Trời ngày càng lên cao, những tia nắng trở nên chói chang, chúng cứ hút dần dòng nhựa trong cơ thể Hoa Hồng. Hoa Hồng cứ lả dần đi. Cô cầu cứu Mặt Trời:
- Ông ơi! Cứu cháu với!
Ông Mặt Trời nghiêm khắc trả lời:
- Tại sao cháu lại trèo lên đó? Không có mẹ Đất nuôi dưỡng làm sao cháu sống nổi. Cháu hãy trở về với mẹ Đất đi.
Hoa Hồng sụt sịt:
- Nhưng… cháu sợ mẹ Đất giận.
Vừa lúc ấy, mẹ Đất dịu dàng gọi:
- Hoa Hồng ơi, hãy về đây với mẹ, mẹ không giận con đâu.
Chị Bưởi cũng thêm vào:
- Về với mẹ Đất đi em!
Nói rồi, chị hạ thấp cành để Hoa Hồng xuống đất. Khi bộ rễ vừa tiếp đất, Hoa Hồng cảm thấy một dòng sữa ngọt lịm chạy vào cơ thể, lan vào từng thớ gỗ, cánh hoa…
Hoa Hồng tỉnh táo hẳn lên, cô hối hận nói:
- Con xin lỗi mẹ, em xin lỗi anh Giun Đất!
Từ đó, Hoa Hồng không bao giờ giám rời xa mẹ Đất nữa.
Sưu tầm